Ngày 02/03/2008:

Bodhgaya đi Rajgir (Vương Xá thành)

05.00: Khởi hành.

08.30: Đến Núi Linh Thứu (Gridhrakuta) điểm tâm trước khi leo núi:

- Tháp Hoà Bình

- Đỉnh núi Linh Thứu

- Hang động nơi tu của Tôn giả Xá-lợi-phất, Mục Kiền Liên

11.00: Nền ngục, nơi vua A-xà-thế giam cha vua Tần-bà-sa-la (Bimbisala)

11.30: Thăm Trúc lâm Tịnh xá (Veluvana) và thọ trai tại đây.

13.00 Thăm động Thất Diệp (Saptaparni Cave), nơi kết tập kinh luật lần đầu.

15.00: Thăm trường Đai học Nalanda và nhà tưởng niệm ngài Huyền Trang

16.30: Về lại Bodhyana

19.30: Tiểu thực.

21.00: Nghỉ ngơi.

Ngày 03/03/2008:

Tại Bodhyana (Bồ-đề Đạo Tràng)

05.00: Công phu khuya và kinh hành tại Đại Tháp*

07.00: Điểm tâm

08.oo: Viếng đền thờ nàng Sujata (Tu-xà-đề)

09.00 Viếng nên nhà ba anh em ngài Ca Diếp

10.00: Viếng sông Ni Liên Thiền (Niranjana river), và đền thờ người nông phu dâng bó cỏ Cát tường cho Thái tử Tất-đạt-đa.

11.00: Thọ trai

13.00: Thăm Khổ Hạnh Lâm (Dhungesh Wari)

18.00: Tiểu thực

21.00: Nghỉ ngơi.

Ngày 04/03/2008:

Ngày nghỉ ngơi của Đoàn tại Bồ-đề Đạo Tràng để dưỡng sức mà lên đường (ngày này đoàn có thể shopping, tụng kinh, kinh hành và tu tập tuỳ ý tại Đại Tháp).

Người đăng: Phổ Đồng on Thứ Ba, 18 tháng 3, 2008
categories: edit post

0 nhận xét

nhạc nền

VIDEO - PHIM ẢNH

About Me

Ảnh của tôi
Từ vô thỉ ta luân hồi cát bụi, Vẫn miệt mài bám lấy cõi trần gian; Vẫn hít thở âm thầm yêu cuộc sống, Trần gian ơi nghe cát bụi mơ màn. Theo khát vọng ta trầm luân gót mỏi, Đếm đường dài vết cũ bụi chưa tan; Ngoảnh mặt lại khói sương mờ phong kín, Đường qua đi mất dấu tự phương ngàn. Ta dong ruỗi lạc loài theo nắng sớm, Cùng mưa chiều tan nát mộng dưới chân; Đất khẽ gọi con gió chiều đi vắng, Về tự tình đưa tiễn mộng nghìn năm. Nghe tan vỡ từ vô thường hoa nở, Nắng nghìn năm trưa buồn lạ trong hồn; Chiều ủ rũ qua nắng tàn trăng hiện, Từng giọt vàng rơi cõi đất mông lung. Vẫn hiện thực qua sắc màu biến đổi, Chuyện trăng tàn nhớ bóng ráng chiều phong; Tựa hơi thở buồn vui nào biết nổi, Cả một đời qua sinh diệt thời gian. Chợt một sớm rảnh rang nhìn đất thở, Đá cựa mình nghe dao động không gian; Như hoa đớm hạt nắng vàng ảo hóa, Giọt mong manh từng giọt đẹp vô ngần. Theo duyên hiện hóa thân vào vô tận, Duyên trùng trùng cho đến mãi vô chung.